Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2020

Lời trần tình

x246.

Li trn tình

Đã bao lần con đã tự trách mình

Sao con không viết một bài thơ nào về mẹ?

Rồi cứ hẹn với lòng rằng cũng sẽ

Bằng  yêu thương viết cho mẹ như bất cứ đứa con nào.

Nhưng mẹ ơi! Con không hiểu vì sao

Cứ đặt bút lại nghẹn ngào không thể viết

Dù thẳm sâu trong tâm hồn con vẫn biết

Nên quên đi những kỷ niệm buồn

Lẽ nào con lại viết về một đứa con thiếu tình thương

Bị hắt hủi trong  tận cùng hắt hủi !

Bằng  đắng cay sầu tủi

Của một đứa trẻ không hề có tuổi thơ

Lẽ nào khi viết về những giấc mơ

Cũng vương đầy nước mắt

Trong lúc con đang cần một cánh tay dìu dắt

Thì mẹ lại quay lưng

Vết thương trong tâm hồn con vẫn đau đớn không ngừng

Con có lỗi? Hay không có lỗi

Con vô tội hoặc không biết mình có tội?

Chỉ vì con là một cánh chim thương tích

Bị gãy cánh khỏi đường bay…

Một cánh chim không thể theo bầy

Con nằm lại giữa trời giông bão

Biết trách ai? Khi mộng ước trong con đã biến thành hư ảo

Mẹ cùng những đứa con nguyên lành quên mất một tình thâm!

Lặng lẽ, cô đơn và rất âm thầm

Con chỉ biết gởi nỗi đau của mình lên trang viết

Đã bao lần con muốn gào lên thống thiết

Mẹ ơi! Đừng khắc nghiệt với con…

Người ta, ai cũng viết về một hạnh phúc vàng son

Thật yêu dấu trong vòng tay mẹ ấm

Con cũng thế, cũng muốn viết như thế lắm

Nhưng mẹ ơi! Con không thể hình dung ra

Và cứ từng ngày con để trôi qua

Những trang viết với trăm dòng dang dở

Những bài thơ chỉ toàn là mảnh vỡ

Con ghép lại bây giờ lời tạ lỗi với mẹ đây

Tạ lỗi vì đã bao tháng, bao ngày

Con vẫn chưa viết được một bài thơ nào về mẹ…

(Dran  16g Thứ Tư 21. 1. 1998 )

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

 

* Khi viết những dòng chữ trong bài thơ này, tâm trạng tôi đã rơi xuống tận cùng của sự tuyệt vọng, và cũng từ đáy sâu của niềm đau đớn tôi đã biết buông bỏ, tẩy xóa khỏi tâm hồn điều khiến tôi không yên. Hiểu ra tất cả là số phận, mà đã là số phận thì phải chấp nhận, đừng than oán. Nghĩ như thế nên bây giờ ít ra là tâm trạng của tôi đã tốt lên…

....Và tận đáy lòng tôi yêu Mẹ lắm!  Nếu Mẹ không dành bầu trời của mẹ cho con, thì con sẽ dành bầu trời của con cho Mẹ. 

Mẹ hiền yêu dấu.

(Nhạc ngoại lời Việt)

https://youtu.be/4gZBsVLIK30?si=KLQZZmgS3kaJXk0e



Hai Đầu Khoảng Cách


x245.

Hai Đu Khong Cách

Đà Lạt chiều nay trời nắng hay mưa

Gió lập Đông có mang về giá rét

Chút gì trong em mơ hồ không rõ nét

Tận trong tâm hồn em không không thể đặt tên.

 

Đà Lạt chiều nay anh nhớ hay quên

Con đường dài đến thăm em buổi ấy

Có bao điều ngỡ là vô tư vậy

Giấu trong tim những lời nói ban đầu.

 

Viết cho anh mỗi khi nghĩ về nhau

Có buổi sớm mùa Đông nhoà nhạt nắng

Có nỗi buồn dọc dài theo phố vắng

Có bước chân ai vội vã đi về.

 

Đà Lạt mùa Đông chắc dài lê thê

Có khoảng cách làm nên nỗi nhớ

Có giây phút mà lòng nghe bỡ ngỡ

Đối diện em trống vắng chỗ anh ngồi

Em đợi chờ và biết đợi chờ thôi…

(17g Thứ Bảy 6.11.1997)

Hồ Thụy Mỹ Hạnh



Hoa mười giờ

Nhạc: Đài Phương Trang

https://www.youtube.com/watch?v=TT19ZxYyAKU

 


Cứ Để Ngày Tháng Trôi

x244.

C Đ Ngày Tháng Trôi

Anh cứ hãy quên em

Như quên một giọt mưa

Như quên một vệt nắng

Như ngày xưa xa vắng

Đã đâu còn bên ta.

 

Vâng! Ngày ấy đã xa

Tiếc nuối làm chi nữa

Dường như có ngọn lửa

Đốt dần niềm tin yêu

 

Chỉ còn những buổi chiều

Kỷ niệm buồn khép lại

Thà ta xa nhau mãi

Chia tay một lần thôi

 

Cứ để ngày tháng trôi

Êm đềm trong lặng lẽ

Yêu thương nhiều cũng thế

Cũng đành thôi chia tay…

(16g Thứ Hai 1.12.1997)

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

 

 

 

 

Đi sau bóng mình /Truyện ngắn

  R x76 Truyện ngắn Đi sau bóng mình Đơn Phương Thạch Thảo Bình dừng xe ngang trước cửa nhà Duyên để tiện dòm chừng trộm, cẩn thận k...