CÁNH HOA YÊU
Nhạc; Hoàng Trọng
Hát Karaoke: Hồ thụy Mỹ Hạnh
Một Nửa Vầng Trăng
Thơ đem bán chẳng ai mua
Như tình yêu đã lỡ mùa từ lâu
Mà em thức suốt đêm thâu
Ánh trăng khuya cũng nghiêng
sầu vào thơ.
Nhớ ai trăng cũng nhạt mờ
Chút duyên tri kỷ biết chờ
mong ai
Thơ, trăng, em với đêm dài
Mảnh tình đơn lẻ viết hoài chưa
xong.
Qua rồi ngày lạnh gió Đông
Mà em vẫn thấy trong lòng giá
băng
Đường đời trăm lối cách ngăn
Tình đôi ta vẫn biết rằng
mong manh.
Ví như em đã có anh
Chắc gì em đã viết thành câu
thơ
Nên dù anh có hững hờ
Để em đứng mãi bên bờ quạnh
hiu.
Để em tan lẫn vào chiều
Để cho em biết tình yêu là
buồn
Khi màng đêm lạnh lùng buông
Để vầng trăng xẻ đôi đường ta
đi…
(14g Thứ Bảy 14.2.1998)
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Nỗi đau từ đây
Ngô Thụy Miên
https://youtu.be/Wd0O7DBJrAw?si=NdMeJa3MKeFi1Vc6
x253.
Hoài Niệm Ngày Về
Tôi trở về với ngày tháng thần tiên
Đôi cánh nhỏ vút bay vào trang vở
Bạn bè đâu? Chỉ còn đây nỗi nhớ
Cánh Phượng hồng cũng lạc lõng, bơ vơ…
Tôi trở về một nỗi buồn thẩn thờ
Nghe đâu đó tiếng cười vui rộn rã
Đàn bướm trắng trên sân truờng lạ quá
Nao lòng tôi những kỷ niệm xa rời.
Ngoài cổng trường chỉ có một mình tôi
Với hoa phượng đã bắt đầu thắm nở
Trong tim tôi một nỗi niềm trăn trở
Nắng sân trường không ấm được hồn tôi.
Tôi trở về tìm nhặt hoàng hôn rơi
Dẫu vẫn biết xa lắm thời yêu dấu
Tuổi học trò như vườn hoa bướm đậu
Thênh thang sao giây phút trở lại trường.
(18g17’ Thứ Năm 12.2.1998)
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
*Tuổi Mười Tám (Báo Tây
Ninh) Số 32 Tháng 5.1998
BÀI TÌNH
CA CHO ANH
Ngô Thụy Miên
https://youtu.be/pl_kwSYAQsA?si=f1S00RTfyARfHtOX
x252
Cô giáo của tôi
Khi tôi đứng trước thềm đời
Muôn con đường giữa bao người
lạ xa
Tuổi học trò đã đi qua
Mới càng tiếc thuở ngọc ngà,
hồn nhiên
Nhớ sao buổi học đầu tiên
Cô như người mẹ dịu hiền của
tôi
Ngày xưa ấy rất xa rồi
Và tôi đang bước vào đời bơ vơ
Chuyến đò xưa đã xa bờ
Người đưa đò có đợi chờ bên
sông
Hôm nay trời lạnh gió Đông
Tôi về trường cũ nghe lòng
bâng khuâng
Lối quen chân bước ngập ngừng
Niềm vui chợt thấy nở bừng
trong tim
Lời cô vẫn rất dịu êm
Bên trang giáo án từng đêm
soạn bài
Tháng năm cô vẫn miệt mài
Những mùa hè cứ nối dài theo
nhau
Lớp này đi, đến lớp sau
Tóc cô đã bạc theo màu phấn rơi
Lời cô dạy vẫn trong tôi
Là hành trang để vào đời hôm
nay!
(19g30’ Thứ Hai 9.2.1998)
Đơn Phương Thạch Thảo
-Áo Trắng số 107 / Tháng 12
.1999
Một mai em đi
Trường Sa
https://youtu.be/HKlyUQuCPoA?si=_hVm7tNxyemrIqXy
x251
Cô giáo đầu tiên
Khi đứng trước thềm đời
Ai cũng như trang giấy
Lòng lo âu biết mấy
Vần nào viết đầu tiên?
Như thuở tuổi hồn nhiên
Em ngày đầu đến lớp
Ngỡ ngàng và choáng ngợp
Trước những vần i, tờ
Tất cả đều ngu ngơ
Cái gạch còn chưa thẳng
Cô giáo người hướng dẫn
Dạy em từng bước đầu.
Rồi năm tháng qua mau
Em vững vàn tiếp bước
Nhưng làm sao quên được
Người dạy buổi đầu tiên.
Những năm tháng bình yên
Trong đời ai chẳng có
Và như còn mãi đó
Giọng trầm cô giảng bài.
Đứng trước thềm tương lai
Em bồi hồi mơ ước
Giá như mà vẫn được
Có cô người dắt dìu…
(18g22 Thứ hai 9.2.1998)
Đơn Phương Thạch Thảo
R x76 Truyện ngắn Đi sau bóng mình Đơn Phương Thạch Thảo Bình dừng xe ngang trước cửa nhà Duyên để tiện dòm chừng trộm, cẩn thận k...