Chủ Nhật, 25 tháng 2, 2018

Trong vô vàn khắc khoải


x147

Trong vô vàn khắc khoải

Có bao giờ em trách giận anh đâu

Tuy đôi lúc quá buồn em đã nói

Dù bây giờ anh đã quen thay đổi

Anh đâu còn là anh của em xưa.

 

Mùa Thu về mang theo những chiều mưa

Hàng thông đứng âm thầm trong sương lạnh

Git nước mắt hay giọt mưa lấp lánh

Không gian buồn hay chỉ tại lòng em.

 

Đêm mùa Thu trằn trọc ánh sao đêm

Niềm thương nhớ khiến vầng trăng cứ khuyết

Anh ra đi có bao giờ anh biết

Sự chờ mong khắc khoải ở chốn này.

 

Có bao giờ anh trở lại nơi đây

Vắng anh rồi quanh em chừng trống trải

Kỷ niệm vẫn khắc sâu trong lòng mãi

Năm tháng dài không đủ để nguôi quên.

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

 

Tình khúc buồn

Nhạc; Ngô Thụy Miên

Hồ Thụy Mỹ Hạnh is singing

https://youtu.be/tLUsKisZXj8?si=RmXpbTYWnBPje5GS


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cám ơn Vì Có Anh (Truyện ngắn)

  x79. Truyện ngắn Cám ơn Vì Có Anh ... Hồ Thụy Mỹ Hạnh Hơi ấm giữ tôi lại trong chiếc chăn cuộn kín cả đầu chỉ chừa mặt ra để thở. ...