Thứ Hai, 12 tháng 5, 2025

Dư Âm (Thơ 322)

 


rx322.

Dư Âm
Em về bỏ lại buổi chiều
Bỏ quên góc quán hắt hiu gió về
Nỗi niềm như giọt cà phê
Đắng trên môi một lời thề với ai.

Chiều còn lại chút nắng phai
Vương vào từng sợi tóc dài bâng khuâng
Em về bỏ lại sau lưng
Chiếc lá vàng rụng ngập ngừng bơ vơ.

Con phố nào sẽ đợi chờ
Chiếc bàn góc quán, câu thơ lặng thầm
Ngày mai sẽ thật xa xăm
Một ánh mắt, một nét trầm ngâm xưa.

 Trái tim như cũng giao mùa
Bao nhiêu mắt lá lưa thưa trên cành
Dư âm còn đó không anh?
Lời vui nào nhớ để dành cho em.

(Sài Gòn 20.3.2000)

Hồ Thụy Mỹ Hạnh


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhớ… 339

  rx339. Nh ớ … Khi nhớ đến anh Em nhớ con đường ngược chiều Con đường anh đi lên và em đi xuống Trong những buổi đi về sớm, muộn ...