X6.
Bước Nhỏ trong Mưa
Chiều cắp sách đi về ngang nơi cũ
Mưa Thu rơi buồn rũ khắp khung trời
Lạnh buốt hồn anh xa quá, anh ơi!
Buồn như đã rã rời tâm tư nhỏ.
Em chợt mơ hóa thân mình là gió
Để theo anh đi đến khắp phương trời
Nhưng anh ơi tình đã cách hai nơi
Em buồn tủi sao đời em cay đắng.
Mưa rơi hoài bước chân em trĩu nặng
Con đường xưa rất ngắn bỗng như dài
Cặp sách buồn đếm bước mỏi tương lai
Cuộc tình đó như lá vàng xao xác.
Chiều tan học em nghe hồn ngơ ngác
Gió từng cơn thổi tan tác lá rừng
Thông vi vu em mắt lệ rưng rưng
Em đã khổ nguyện cầu anh đừng khổ.
(4.7.1973)
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
(Nhạc: Tú Nhi – Vinh Sử)
https://youtu.be/i4UofW7IvS8?si=7d4Dl7g5AUdrDbYX
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét