x24.
Giã Biệt Nhau Thôi
Đưa em về trời mưa bay vướng tóc
Rồi ngõ khuya lát nữa một mình anh
Bỗng ghét mưa, ghét tiếng động đô thành
Làm vỡ mất tiếng giày anh lạc lõng.
Tình yêu đó nhưng em nào mơ mộng
Bởi vì em cuộc sống quá ưu phiền
Mỗi ngày qua là một nỗi niềm riêng
Anh đừng hỏi, em biết làm sao nói…
Đưa em về đường xa không biết mỏi
Khói thuốc nào làm vương mắt em cay
Lần cuối cùng xin xiết chặt bàn tay
Về đi nhé, xin chớ quay nhìn lại…
Thế là hết, một lần là mãi mãiĐ
Đừng gặp nhau thì đâu để em buồn…
(Tháng 10.1997)
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét