Dễ Thương
Dối em rằng anh biết xem
bói đấy
Em ngập ngừng đưa anh nắm
bàn tay
Thật buồn cười vì vẻ mặt
thơ ngây
Tròn đôi mắt em khen
anh…nói đúng!
Còn một điều bỗng dưng anh
lúng túng
Em bảo rằng anh cứ nói ra
xem
“Có một người đang để ý yêu
em!”
Em bối rối “Hổng thèm nghe
chuyện ấy”.
Tuổi mười tám mộng mơ nhiều
thế đấy
Gởi tâm hồn theo những áng
mây bay
Và tình yêu như con suối
ngủ ngày
Mà cơn gió cũng vô tình
đánh thức.
Giờ kỷ niệm vẫn đầy trong
ký ức
Nhưng dòng sông đã ra biển
từ lâu
Em bâng khuâng hoài niệm
mối tình đầu
Dễ thương lắm khi lòng ta
yêu quí.
(Chúa nhật 29.1. 1989)
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
*Trăng 30 – HTMH (NXB Hội nhà văn 2002)
Nỗi đau từ đây
Ngô
Thụy Miên
https://youtu.be/0Zo2oiPkaAM?si=MBQmbfJRoWynCNpQ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét