x42.
Khoảng
cách ấy
Dù
cách xa mình vẫn một bầu trời
Và hơi
thở vẫn nồng hương cây cỏ
Lời
yêu dấu có khi nhờ cơn gió
Đến
với anh, người thanh niên xung phong
Đã
qua rồi hơi lạnh những ngày đông
Mùa
xuân đến hoa rừng nghiêng e ấp
Màu
trắng của mây trời không trốn lấp
Như
hoa cà phê rộ nông trường em.
Khoảng
cách xa và nỗi nhớ êm đềm
Em
chép lại trong vần thơ lặng lẽ
Hạnh
phúc ngọt đang đến dù rất khẽ
Như
mần cây vươn sức sống ngày mai…
(27.2.1988)
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
* Áo Trắng (NXB Trẻ) Số 8.1991
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét