Khung Trời Của Tôi
Em đơn độc hàng cây thiêm
thiếp ngủ
Mưa chợt về vây lạnh bước
chân côi
Những giọt sầu làm ướt mắt,
se môi
Mang nhung nhớ về những đồi,
những phố.
Con đường cũ vẫn ngập vàng lá
đổ
Nhưng bây giờ chỉ có bước chân
em
Lá lại rơi bay nhẹ vướng tóc
mềm
Hoàng hôn xuống buổi chiều đi
nghiêng bóng.
Em trở lại thác đồi nay gió
lộng
Tên của mình xưa khắc đã rong
rêu
Chim lìa đàn thảng thốt cất
tiếng kêu
Dòng nước vẫn lạnh lùng trôi
trắng xoá.
Em vẫn thế, vẫn ngày xưa tóc
xõa
Mây không về làm trời đất
hoang vu
Hồ Danhim lạnh lẽo dưới sương
mù
Hàng thông đứng âm thầm nghe gió hát…
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
*
Điệu buồn đêm mưa
(Tú Nhi- Vinh Sử)
https://youtu.be/D9A9C7IqSI0?si=HFkN9deOrvHDgojP
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét