x46.
Ngại ngùng
Khó gì đâu chỉ một cái gật
đầu
Mà ngại ngùng để rồi thôi…chả
dám!
Và bối rối để chiều như ảm
đạm
Để quay về, buồn bã từng bước
chân
Dặn với lòng như hoa nắng
trên sân
Tình yêu cũng vô hình không
nắm được
Đi bên nhau giữa phố chiều
xuôi ngược
Bao nhiêu lời chợt trốn nấp
trên môi
Có một điều ai cũng hiểu vậy
thôi
Nhưng khó nói và ngại ngùng
quá đỗi
Bảo “không biết” tức là mình
nói dối
Để quay về mình ghét mình quá
thôi
Nắng nhạt nhòa, nắng rơi ở
trên môi
Hoàng hôn xuống ngập ngừng
bên song cửa
Con đường nào có dấu chân hai
đứa
Bỗng một chiều lặng lẽ một mình tôi.
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
* Áo Trắng (NXB Trẻ)Số 72 tháng 9.1996
Điệu buồn đêm mưa
(Nhạc: Tú Nhi – Vinh Sử)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét