Ngày Thơ Ngây
Tôi biết về người khi tuổi thơ tôi
Hồn nhiên vu vơ như mây ngang trời
Không một chút gì buồn trong mắt biếc
Và cũng vô tình khi trông lá rơi.
Ngày xưa vụng dại cắn trái me chua
Nghe chuyện tình yêu ngỡ chuyện nói đùa
Tà áo vắt vai đuổi nhau cút bắt
Mặc cho cuộc đời lắm chuyện hơn thua.
Bỗng một hôm nào sững sờ mắt nai
Lá thư tình yêu nhận từ tay ai
Nón lá che nghiêng những chiều tan học
Đường về rất ngắn, lại mong thật dài.
Tôi nhận ra tôi chải tóc soi gương
Hoa Pensée tím e ấp cuối đường
Không biết tại sao khi lòng chạnh nhớ
Khi bóng ai (?) dần khuất xa cuối đường.
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
* Tuổi Xanh / Số tháng 4.1994
Trường Sa
https://youtu.be/HKlyUQuCPoA?si=_hVm7tNxyemrIqXy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét