x94.
Có thể nào em quên
Em trồng một cây bông
Đóa cao là hoa Bố
Đẹp nhất là hoa Mẹ
Búp nụ là đàn con!
Cao nhất vẫn héo hon
Đẹp cũng tàn sau đó
Những búp non thì nở
Như đàn con lớn lên.
Có thể nào em quên
Công cha và nghĩa mẹ
Thời gian thì lặng lẽ
Làm tóc cha bạc đi.
Những đường răn nghĩ suy
Hằn lên trên trán mẹ
Những nhọc nhằn là thế
Chất chồng theo tuổi con.
(Thứ Tư 19.6.1991)
Đơn Phương Thạch Thảo
Mùa Thu trong trong mưa
Nhạc: Trường Sa
https://youtu.be/Dors93ThW7U?si=K9Q8tEt3BKNizxbc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét