x109.
Vỗ về
Nếu một mai anh không còn có em
Trời vẫn xanh, nắng vẫn hồng rực rỡ
Có gì đâu để trở thành nỗi nhớ
Rồi sẽ quên với ngày tháng qua nhanh.
Nếu một mai em không còn có anh
Vẫn là em với đêm dài lặng lẽ
Vẫn là em với trái tim sâu xé
Như ngày xưa, thuở mình chưa biết nhau.
Kỷ niệm mình gom lại có gì đâu
Chồng thư cũng nhạt màu theo năm tháng
Tâm hồn em như áng mây phiêu lãng
Biết tìm đâu bờ bến của bình yên.
Dù chỉ là trong giấc mộng ưu phiền
Em chẳng thể trách anh dù rất nhẹ
Không còn gì trong tầm tay nhỏ bé
Ngoài nỗi buồn và tất cả thương đau.
Nếu mai đây mình không còn có nhau
Nhớ nghe anh, không buồn và quên lãng
Như ngày nào chúng ta chưa là bạn
Đừng nhắc gì dù là cái tên em.
Em trở về quay mặt vào bóng đêm
Đời chẳng thể cho em niềm hạnh phúc
Em vẫn thế với tâm hồn tù ngục
Tháng năm dài với lệ đắng trên môi.
Dù giờ đây em chỉ có anh thôi
Nhưng em có và mất anh cùng lúc
Em không thể cho anh niềm hạnh phúc
Nên chưa lìa vẫn đang đợi chúng ta.
Nếu một ngày chúng ta phải cách xa
Quên anh nhé, mình em buồn đã đủ!
(Thứ Hai 6.1.1992)
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Bài
không tên số 4
Vũ
Thành An
https://youtu.be/m4cntfgM9Hk?si=HQoZFBz8HmEEt3vi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét