Thứ Ba, 10 tháng 10, 2017

Xuân đời đã lỡ


x82.

Xuân đi đã l

Em về khơi nỗi nhớ

Trong từng nắm tro tàn

Khi xuân đời dỡ dang

Hằn lên đôi khóe mắt.

 

Em về xin cúi mặt

Trong vùng tóc trơ buồn

Mưa rơi hay lệ tuôn

Nhòa tên ai trên giấy.

 

Tất cả em đều thấy

Trừ tuổi xuân và anh!

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

 

Tình chết theo mùa Đông

Lam Phương

https://youtu.be/fPUuvKr1KmI?si=gaUACnCGOslnUR7B


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cám ơn Vì Có Anh (Truyện ngắn)

  x79. Truyện ngắn Cám ơn Vì Có Anh ... Hồ Thụy Mỹ Hạnh Hơi ấm giữ tôi lại trong chiếc chăn cuộn kín cả đầu chỉ chừa mặt ra để thở. ...