x162
Hạ Nhớ
Khi nắng Hạ buồn tênh rải nắng xuống phố phường
Con ve giật mình kêu lên thảng thốt
Cánh phượng nát trong bàn tay dại dột
Ai bỏ lại sân trường trong một buổi chia tay.
Ai rải vào em những đám mây
Một thoáng nhớ sẽ vỡ thành bọt nước
Nắng Hạ hong khô chút tình rét mướt
Người đã đi rồi, ừ! Thôi người đi
Cứ quay lưng như chẳng hề nghĩ suy
Cứ giấu kín nỗi buồn trong ngăn cặp
Tình yêu thuở học trò luôn ẩn nấp
Những đợi chờ chưa dám gọi đúng tên
Em ngỡ ngàng giữa nhớ và quên
Trong khắc khoải của bao mùa lặng lẽ
Nắng Hạ nói điều gì với em rất khẽ
Gợi lại trong hồn một chút thương yêu
Đâu dễ gì tìm lại một buổi chiều
Trong vô số buổi chiều xưa thuở ấy!
Hồ Thụy Mỹ Hạnh.
*Lâm Đồng Thứ Bảy 1571 Ngày 17.7.1999
Hoa mười giờ
Nhạc: Đài Phương Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét