x176
Biết Nói Cùng Ai…
Có lẽ là anh đã quên em
Như tất cả điều trên đời có thể
Một dòng thư xoá nhoà đi rất dễ
Nếu trong tim không có một bóng hình.
Có lẽ nào chìm trong lặng thinh
Những câu nói mới đây còn
đậm nét
Dẫu biết rằng có bao điều không hẹn
Em ngậm ngùi khi ngày tháng trôi xa.
Mỗi một ngày người phát thư đi qua
Trong lòng chợt loé lên niềm hy vọng
Rồi đến khi người phát thư khuất bóng
Em chạnh lòng thêm một lần đợi mong.
Em quay về với những con số không
Với chiếc bóng và nỗi lòng khép kín
Trong hồn em một nỗi buồn đã chín
Buổi chiều tàn còn lại chút nắng phai
Bây giờ thì em biết nói cùng ai…
Hồ Thụy
Mỹ Hạnh
*Thanh Niên Số 69 (875) Thứ
Ba 30.4.1996
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét