Lặng lẽ mùa Xuân
Ngã tư nào rẽ đến nhà anh
Ngã tư nào đưa em về hướng khác
Forget me not nhà ai tím cả trời Đà Lạt
Đêm thắp lên nỗi nhớ lặng thầm.
Ngã tư nào tháng tháng, năm năm…
Vẫn ngả rẽ đưa ta về hai lối
Như cơn mưa vô tình và rất vội
Một khoảng trời sẫm lại giữa tim em
Trời tháng giêng xanh thẫm, êm đềm
Những giai điệu mùa Xuân vang rộn rã
Vắng anh rồi tất cả thành xa lạ
Hàng thông chiều cũng ngưng tiếng vi vu.
Xuân cao nguyên vẫn trắng sương mù
Ta bước khỏi đời nhau vội vã
Ngã tư nào khiến mỗi người mỗi ngả
Giá như con đường có thể dài hơn…
Hoa có ngập trời Xuân vẫn cô đơn
Em cảm thấy…vâng! lòng em thấy thế.
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
*Nguyệt san Giao Mùa (Virginia) Số 120 Ngày 1.4.2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét