rx295.
Anh bỏ lại sau lưng những dấu chân
mùa Thu bỏ lại những chiếc lá
ngày đi qua vội vã
bỏ lại chút hoàng hôn…
Kỷ niệm rưng rức trong hồn
tiếng mưa cũng trở thành nỗi nhớ
có một người ngồi lại
để gom từng mảnh vỡ
trên khắc khoải đời mình
đâu biết thời gian đang rất vô tình
mang đi thời thơ dại
Cũng như anh có bao giờ trở lại
để hồi tưởng những gì đã có nơi đây
con đường xưa vẫn lá vàng
bay
có một người vẫn đợi…
lời hẹn năm xưa mỗi ngày một xa vời vợi
anh có lúc nào thấy chạnh lòng không
anh có lúc nào thấy khoảng trống mênh mông
đời quạnh quẽ vì mùa Thu đã tới?
(0g07 Chúa Nhật 1.8.1999)
Hồ Thụy
Mỹ Hạnh
(Vinh Sử - Tú Nhi)
https://youtu.be/i4UofW7IvS8?si=b8mTOVFjfqmT0dS_
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét