Ước gì…
Ước
gì mình như chiếc lá cây
Khẽ
rung trong gió, dưới mưa bay
Và rơi
trên áo ai đứng lại
Một
chút tình cờ ngang qua đây.
Ước
gì mình như ánh nắng vàng
Sưởi
ấm con đường ai lang thang
Chiều
ơi! Phố vắng buồn chi lạ
Gởi
chút tình riêng ở tiếng đàn.
Ta
buông thương nhớ chìm trên khơi
Ta
buông hồn ta lạc đến người
Còn
đây một chút tình thơ dại
Vướng
víu trên môi một nụ cười.
Ước
gì ta có thể quên ai
Đêm
thì sẽ ngắn, ngày bớt dài…
Ngóng
trông cũng sẽ không còn nữa
Và có
đâu buồn khi nắng phai…
(Thứ
Bảy 16.3.1991)
Hồ
Thụy Mỹ Hạnh
Tình
khúc buồn
Nhạc; Ngô Thụy Miên
https://youtu.be/tLUsKisZXj8?si=RmXpbTYWnBPje5GS
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét