Thứ Bảy, 21 tháng 7, 2018

Em biết…


x168

Em biết…

Buổi chiều rồi lại một buổi chiều

Thời gian không xóa được niềm yêu

Xuân sang mới đó, giờ Thu đến

Em dặn lòng quên, lại nhớ nhiều.

 

Không biết bây giờ anh ở đâu

Đàn xưa buông mãi khúc nhạc sầu

Thương ai trăng thức tàn đêm nhỉ?

Hoa nhớ thương ai sắc nhạt màu…

 

Em biết rằng anh chẳng trở về

Thời gian đã phai xóa câu thề

Trăng soi giấc mộng buồn bên gối

Một nỗi niềm riêng quá nặng nề.

 

Tỉ dụ như mình đang có nhau

Lá úa mùa Thu chẳng đượm sầu

Đêm đâu rũ xuống bờ mi ướt

Đời chẳng buồn như lỡ chuyến tàu.

 

Em biết rằng mình đã cách xa

Tìm đâu yêu dấu những ngày qua

Mùa Thu vàng võ, mùa thương nhớ

Xa cách tình em vẫn đậm đà…

(9h thứ Sáu 9.61995)

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

Nỗi đau từ đây

Ngô Thụy Miên

https://youtu.be/0Zo2oiPkaAM?si=MBQmbfJRoWynCNpQ

  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cám ơn Vì Có Anh (Truyện ngắn)

  x79. Truyện ngắn Cám ơn Vì Có Anh ... Hồ Thụy Mỹ Hạnh Hơi ấm giữ tôi lại trong chiếc chăn cuộn kín cả đầu chỉ chừa mặt ra để thở. ...