Bên này thương nhớ
Cuối cùng thì anh cũng ra đi
Con đường ở hồn em chừng vắng vẻ
Không có gì dù một làn gió nhẹ
Chiều bơ vơ, thương nhớ đến lặng thầm.
Ngày chờ trông ngỡ dài đến trăm năm
Đất trời cũng như lòng em giận dỗi
Những cơn mưa mùa Thu buồn đến tội
Em vắng anh, niềm khắc khoải thêm dài…
Cuối cùng thì em chẳng còn ai
Hiểu được em như là anh đã hiểu
Như câu thơ lạc mất đi vần điệu
Khi chúng mình đã lạc mất nhau.
Có thể là sau năm tháng qua mau
Em sẽ quên dẫu cho lòng cố nhớ
Để ráp nối những ân tình trót vỡ
Cũng như anh, em quên chuyện qua rồi.
Anh biết không? Em ví dụ vậy thôi
Dù biết rằng hạnh phúc là ảo ảnh
Dù tình yêu đã phương trời chấp cánh
Nhưng trong em còn mãi chuyện ngày đầu.
(21g30’ Thứ Bảy 29.6.1996)
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Thương về miền đất lạnh
Nhạc:
Minh Kỳ
https://youtu.be/A3-WdI8g3ak?si=bTURI5usSOFtnTep
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét