Thứ Hai, 4 tháng 12, 2017

Người Khách Đầu Năm - Truyện phiếm

           

                 
x12.

        Truyện phiếm

        Người Khách Đu Năm

        Đơn Phương Thạch Thảo

Sau lễ đón ông bà về chung vui với gia đình ba ngày tết đã hoàn chỉnh. Mẹ tôi tập họp cả nhà lại để dặn dò điều mà bà cho là quan trong nhất.

Chỉ còn mấy tiếng đồng hồ nữa là bước sang năm mới và trước khi cái giờ trọng đại ấy đến, mẹ tôi chứ không ai khác phải lên giường không được đặt chân xuống… “Động thổ” (Vì mẹ tôi tuổi Dần lại cầm tinh con Khỉ, tức là đại  khắc với  năm Tỵ! mà năm nay là năm Quý Tỵ). Phải chờ cho người hạp tuổi…“động” trước rồi mẹ mới được “động” sau.

Tiếp theo là sáng ngày mai, người đầu tiên đến nhà “xông đất” phải là người hạp tuổi với…mẹ tôi! Để lấy hên ba ngày tết và tránh xui xẻo cho cả năm. Phần này mới khó vì làm sao biết ai hạp tuổi hoặc ngược lại để mà tiếp hay không? Hơn nữa lỡ gặp người không hạp tuổi đến chúc tết đầu tiên làm sao cản họ vào nhà? Nhưng mẹ tôi là người có kinh nghiệm, tinh thông về điều này, bà phán: “Đóng cửa, xem chắc chắn ai là người hạp tuổi mới mở cửa cho vào”.

Tất cả những điều kể trên không ảnh hưởng gì đến tôi, tôi không lấy làm lo vì chẳng hẹn với ai, chỉ có chị Nhàn là đang lo sốt vó vì đã lập chương trình vui xuân từ 7 giờ sáng mồng một, mà người cùng lập chương trình với chị là anh Toàn, bạn trai của chị.

Tôi leo lên giường trùm chăn, giao thừa không đốt pháo nên thật yên ắng, không gì có thể phá giấc ngủ của tôi, nên tôi ngủ một lèo cho tới sáng.

- Thảo…Thảo…anh Toàn tới!

Tôi giật mình thức giấc, ngơ ngác:

- Anh Toàn kiếm em làm gì?

Chị Nhàn khịt mũi:

- Khỉ! Tỉnh ngủ đi nào, 9 giờ rồi. Anh Toàn tới, mà anh Toàn tuổi Hợi. Như vậy là nhầm vào tuổi kỵ với mẹ. Dần,Thân, Tỵ, Hợi tứ hành tiêu…

Chị nhắc tôi mới sực nhớ ra điều cấn kỵ của mẹ:

-…tứ hành xung chứ!

Tôi sửa câu nói của chị Nhàn, chị gục gật đầu:

- Ờ…ờ chị không rành, bây giờ tính sao đây? Anh Toàn tới thấy đóng cửa ảnh quành ra, chắc chút nữa thế nào cũng quay lại. Tới giờ này mà vẫn chưa thấy ai hạp tuổi đến xông đất, chẳng lẽ cả ngày mồng một cứ đóng cửa ở ru rú trong nhà?...

Chị thở dài thường thượt. Tôi bèn thông cảm:

- Chị để em giúp cho. Hạp, không hạp do mình cả.

Chị Nhàn thật thà:

- Làm sao không hạp trở thành hạp được?

- Ai biểu chị khai ra anh Toàn tuổi con Heo, cứ nói ảnh tuổi con Ngựa hay tuổi con Chó là được. Vì mẹ tuổi Dần. “Dần, Ngọ,Tuất tam hạp!” mà tuổi con ngựa hay con chó cũng chả kỵ với năm Tỵ…

Chị Nhàn hiểu ra, cười khoái chí:

- Ừ nhỉ? Chị không nghĩ ra, mà sao em tài quá vậy?

- Nghe mẹ đọc hoài, không tài cũng phải tài.

Vừa lúc có tiếng xe ngoài ngõ, chị Nhàn luống cuống:

- Anh Toàn trở lại rồi kìa Thảo.

Tôi chạy vội ra sau gọi mẹ:

- Mẹ ơi! Tuổi Ngọ… tuổi Ngọ tới! Vô được không mẹ?

Mẹ tôi lẩm bẩm gì đó trong miệng xong phán to:

- Đư…ợ…c! Tốt lắm, cho vào!

Tôi hí hửng ra mở cửa, anh Toàn bước vào vui vẻ chào mọi người trong nhà. Các em tôi cũng đã chỉnh tề trong những bộ quần áo mới, mừng rỡ vì lệnh “tử thủ” trong nhà đã được chấm dứt. Sau phần chúc tụng ba mẹ tôi xong. Người bạn thân mến của chị cả tôi hào phóng làm cái thủ tục…“Đầu tiên” với các em tôi.(Tất nhiên không thể thiếu phần tôi, dù tôi đã lớn)

Nào ÚT Thảo, Út Dư, Út Thừa, Út Chắc, Út Thêm và Út Thiệt xếp hàng vào.(Có lần tôi thắc mắc hỏi mẹ, tại sao tên lót của chúng tôi đều là Út, mà cứ kéo dài ra cho đến thằng Út Thiệt mới…thiệt?) mẹ tôi giải thích, cũng muốn “kế hoạch hoá gia đình”, mỗi gia đình chỉ nên sinh một đến hai con (Còn “thằng” chắc không cần kể!), nên sinh chị Nhàn xong đến tôi là đủ “chỉ tiêu” nên đặt là Út Thảo luôn.

Tôi hỏi vặn lại:

- Thế sao còn “sản xuất” thêm mấy đứa Út kia nữa? Vậy là phá chỉ tiêu, vượt chỉ tiêu rồi còn gì…

Mẹ tôi lúng túng:

- Ờ …ờ …thì sau đó thầy bói coi bảo phải đẻ thêm mấy đứa hạp tuổi…

Chỉ tội anh Toàn. Tôi thấy anh liếc nhanh một lượt qua các chị em tôi rồi rút ra một xấp tiền mới toanh và tức khắc chuyển sạch sành sanh qua tay chúng tôi. Biết anh là công nhân nghèo, nhận tiền của anh cũng tội. Song rõ ràng tôi là em của chị Nhàn, tức cũng là… em của anh! Không nhận sợ anh…buồn!

Tôi không tin vào cái sự ngày tháng cũng như thế nào là hên xui, nhưng nếu đúng thì anh Toàn mới là người gặp xui vì ngày xuất hành anh gặp phải một bầy Út nhà tôi làm anh…cháy túi!

Nhưng bù lại là một cái tin vui. (À! Mà hổng biết tin này vui với chị Nhàn hay với anh Toàn…) Mẹ tôi vui vẻ nói nhỏ với chị Nhàn: “Thằng này tuổi Ngọ vậy là hạp với tuổi Dần… của mẹ, mẹ cho phép mày cưới trong năm nay, bảo với nó tính gấp đi nhé. Có khó khăn gì mẹ hổ trợ cho.

(Tôi nghĩ thầm trong bụng “…Thật ra anh Toàn tuổi con heo, chứ không phải tuổi Ngọ! Mẹ tuổi con Cọp còn xuất tướng tinh con Khỉ, gặp năm con Rắn nữa vậy là đủ bộ Dần-Thân-Tỵ-Hợi tứ hành xung, nếu tin vào cung mạng thì anh Toàn khắc tuổi với mẹ tôi, nhưng có nhằm gì, khắc với chị Nhàn tôi còn chẳng lo nữa là. Tôi tin dù tuổi gì nếu con người biết yêu thương, quan tâm chia sẻ với nhau thì chắc chắn chẳng có con giáp nào xen vào cản trở, chia lìa hạnh phúc của họ được. Tôi sẽ chờ xem tôi có hơn…ông thầy bói của mẹ tôi không?...

Đơn Phương Thạch Thảo

*Trẻ Dallas Xuân Quý Tỵ / 2013

 

Lạnh trọn đêm mưa

Huỳnh Anh

https://youtu.be/OhAZA4aq8OY?si=MsdYJZceviwfTLJ3


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Đi sau bóng mình /Truyện ngắn

  R x76 Truyện ngắn Đi sau bóng mình Đơn Phương Thạch Thảo Bình dừng xe ngang trước cửa nhà Duyên để tiện dòm chừng trộm, cẩn thận k...